Đi gần hết sân vận động cả nước để cổ vũ đội nhà
Đam mê bóng đá từ nhỏ, ông Nguyễn Quang Tuấn (73 tuổi, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội) quyết định dành trọn thời gian cho bộ môn túc cầu từ khi về hưu năm 1989.
Bằng sự cuồng nhiệt và tâm huyết của mình, 20 năm qua ông Tuấn chưa bỏ lỡ kỳ SEA Games nào. Bản thân ông được mọi người gọi bằng nhiều tên như “Cổ động viên số 1 Việt Nam” hay “Tuấn Trâu Vàng”.
Bà Lê Thị Thịnh (71 tuổi), vợ ông Tuấn, gọi đam mê bóng đá của chồng là niềm vui tuổi già. Hai ông bà, mỗi người một niềm vui riêng, nhưng đều ủng hộ nhau hết mực.
“Gia đình không hề cấm cản, ngược lại rất ủng hộ tinh thần yêu bóng đá của ông”, bà nói.
Nghĩ phải làm điều gì ấn tượng và độc đáo thể hiện tình yêu bóng đá, tại giải Tiger Cup 1998, trong trận Việt Nam gặp Thái Lan ông nhờ họa sĩ Phạm Viết Song họa mặt.
Đến SEA Games 2003 tại Việt Nam có biểu tượng trâu vàng. Trước đó một tháng, ông Tuấn đến làng nghề, đặt làm một đầu trâu rước lễ. Tuy nhiên, cách khai mạc 3 ngày, các nghệ nhân vẫn chưa hoàn thành, ông chuyển hướng làm mũ sừng trâu bằng cốt tre, mây cho kịp tiến độ.
Hôm đó, ông Tuấn vẽ mặt, đeo cặp sừng trâu nặng gần 4kg, mặc trang phục tự thiết kế, trên cổ đeo trống, tự tin bước vào sân vận động Mỹ Đình trước ánh mắt trầm trồ của các cổ động viên khác.
Từ đôi sừng trâu đó mà ông được người hâm mộ bóng đá cả nước gọi là ông “Tuấn Trâu Vàng”. Cứ như vậy, ông theo chân các đội tuyển Việt Nam qua không biết bao kỳ đại hội SEA Games, AFF Cup, World Cup, Suzuki Cup…, đi gần hết sân vận động khắp cả nước để cổ vũ.
Mũ đơn giản nhất, ông Tuấn làm trong 9 ngày. Chiếc cầu kỳ, như mũ linh vật sư tư biển SEA Games 28 (năm 2015), được chế tác hơn 3 tháng. “Khó nhất là bước làm khung, tạo được dáng chắc chắn, cứng cáp. Nhưng lâu nhất là khâu tô màu, trang trí sao cho giống thật”, ông Tuấn nói.
Hành trình trở thành cổ động viên số 1 Việt Nam
Từ 2003, mỗi kỳ SEA Games, ông Tuấn đều đặt may 2 bộ quần áo và mũ linh vật. 20 năm qua, “cổ động viên số 1 Việt Nam” đã làm được 9 mũ linh vật SEA Games, như đại bàng Gilas (2005), mèo Can (2007), voi Champa và Champi (2009), rồng Komodo (2011), cú mèo (2013), sư tử biển Nila (2015), hổ Rimau (2017), quả bóng xốp Pami (2019) và năm nay là cặp sao la.
Tại SEA Games 31, loài sao la – “kỳ lân Châu Á” được chọn là linh vật. Biết tin, ông Tuấn lên ý tưởng về cặp mũ sao la, nhưng do sức khỏe yếu, phải nằm viện điều trị 15 ngày. Để kịp tiến độ, ông nhờ người quen dựng trước khung và cắt gọn mũ.
Xuất viện, ông dành 5 ngày liên tiếp để làm mũ cặp sao la. Cũng như những chiếc mũ trước, mũ sao la trải qua 5 bước, gồm nghiên cứu hình dáng linh vật; tạo khung bằng nan tre, xốp, lồng bàn, đồ dùng bằng nhựa sẵn có; bồi nhiều lớp giấy xi măng cho cứng hoặc gọt xốp đắp lên khung; tô màu, phủ nhũ; hoàn thiện.
Với những trận đấu trong nước, ông Tuấn sẽ đội mũ linh vật đi cổ vũ, lòng đầy tự hào và hân hoan.
Mỗi khi ra nước ngoài, không thể họa mặt, nhưng ông Tuấn đều cố gắng mang theo mũ linh vật. Có những chuyến đi kéo dài hơn 1 tuần, lâu nhất là chuyến sang Lào năm 2009 hết 11 ngày. Năm 2011, SEA Games 26 được tổ chức tại Indonesia, ông Tuấn bỏ ra “8 tháng lương hưu”, tương đương 32 triệu đồng. Đây là chuyến đi tốn kém nhất từ trước đến nay của ông.
Tình yêu bóng đá, có lúc vui, có lúc buồn. Ông Tuấn nhớ lại kỳ SEA Games 2015 tổ chức tại Singapore, khi Việt Nam thua Myanmar, mọi người về hết, ông vẫn ngồi trên khán đài, bật khóc.
Trong trận tranh huy chương đồng, Việt Nam thắng Indonesia tỷ số cách biệt 5-0, cầu thủ Quế Ngọc Hải đã chạy lên khán đài, ôm và tặng ông chiếc áo đấu, như một lời cảm ơn sâu sắc.
Chiều 6.5 và 8.5, tại sân vận động Việt Trì (Phú Thọ), ông Tuấn nổi bật với bộ trang phục đỏ và cặp mũ sao la “khổng lồ”. Ông cùng các cổ động viên nhiệt thành khác, thắp đỏ tinh thần yêu bóng đá.
“Tôi luôn tin tưởng thắng lợi của đội tuyển. Nếu không may đội nhà bị thủng lưới, tôi càng quyết tâm cổ vũ mạnh mẽ hơn, để tiếp sức các cầu thủ lấy lại tinh thần chiến đấu”, ông Tuấn nói và nhấn mạnh nếu còn sức khỏe ngày nào sẽ đi theo đội tuyển ngày đó.
Theo Phạm Đông (Báo Lao động)